Đừng xem em như người xa lạ
Bởi hai năm qua em đã ở đây.
Vì sao em đến trái đất nầy?
Chắc em đến có điều chi mách bảo!
Hàng tỷ người gần như điên đảo
Ngơ ngác, lo
âu, chẳng thể gần
Nổi đau mất người thân ngấn
lệ
Cuốn
quít-lo toan- phong tỏa lại cách ly.
Bởi vì em tưởng chừng bé nhỏ
Sức mạnh nào em khuấy đảo thế gian
Em có phải là kẻ vô tính hung tàn
Gây chết chóc hay đùa dai nhân thế?
Người ta nói về em là thù này địch nọ
Em
cứ âm thầm biến hóa triền miên
Anh vẫn tin rằng em dù bé
nhỏ
Đến với thế gian này chắc phải có lý do?
Hỏi em CORONA!
Với bao người, em là hiểm họa?
Hay là bài
thi của tạo
hóa hồng ân?
Em
đến đây để thách thức hồng trần?
Cho
bỏ thói tự cao ngạo nghễ?
Với CO-RO-NA
Thưa
không!
Em đến đây với sứ mệnh toàn phần
Cho thế giới loài người
: Tỉnh giấc!
Dừng
lại- chậm thôi -sống vội- ngã nghiêng!
Đứng
lên! Hạnh phúc- mạnh mẽ- tươi trẻ- an khang!
Rằng
em nhỏ bé như hình hài ánh sáng
Nên em là sứ giả của tình yêu
Em đến đây thức tỉnh bao điều
Đòi cân bằng cho Mẹ thiên nhiên và sự sống
Cho con người ngày nay tỉnh mộng
Tàn phá và bất
chấp, không biết ơn
Cứ
đà này, còn bao nhiêu lâu nữa
Thế
gian hoang tàn, ô nhiễm nhiều hơn?
Loài người suy vi vì tham đắm tiện nghi
Sức phòng thủ yếu và theo chiều càng thiếu
Sẽ làm gì chống chọi với gian nguy?
Em đến đây kích hoạt kháng thể- sẽ ra đi.
Xin đừng
chống đối chúng em: vô ích!
Chỉ
có thể nâng tầm cao tâm thức
“Về nhà” đi gia
cố lại bên
trong!
Cho khương kiện thân và an định tâm.
Với Loài Người!
Nếu cuộc chiến chẳng phân minh thắng bại
Có chấp nhận chăng em sẽ còn ở mãi?
Hãy sống chung chẳng
sợ hãi làm gì
Ta bắt tay và hòa ái nhau đi!
Mở cửa trái
tim từ bi- yêu thương.
Cùng
cảm ứng bốn phương rộng khắp
Thiên
địa nhân sinh tương trùng sẽ gặp
Năng lượng nhân lành kết nối linh thiêng.
Tấn Toàn
HCMC, 16-09-2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét