Mưa và nắng những tháng ngày bình yên nơi đảo vắng
Đón chúng tôi lần đầu mà ngỡ đón những đứa con xa
Đại dương xanh những con sóng dỗ dành ru êm bờ cát
Đỉnh núi mây ngàn trắng bát ngát vấn vương
Những dòng tên liệt sỹ và vô danh in vào tượng đá
Mỗi bước chân nhẹ qua như sợ chạm vào hồn ai đó
Vẫn âm thầm gió hát những Hàng Dương
Cột đá bia ghi tạc nỗi căm hờn
Công đức tiền nhân khai mở cõi.
Những anh linh còn in trong bóng tối chuồng cọp xà lim.
Hiên ngang dáng hình Chị Sáu tuổi đôi mươi
Vẫn mãi sáng trong tâm bao người hành hương kính ngưỡng.
Cầu tàu 914 - Bến 356 và Ma Thiên Lãnh.
Địa danh còn nghi ngút khói hương
Nghe những chuyện kể thêm vương nỗi buồn lao khổ.
Cho Côn Đảo ngày nay xanh hơn
Từng tất đất , mỗi cung đường kể chuyện.
Quá khứ nối bây giờ là những thước phim
Ta về đây lại đắm say vị mặn nồng của biển.
Nơi cõi thực và hư như hòa quyện
Thấy lại mình nhỏ bé giữa mênh mông.
Xin hát khúc ca: Tình nồng với đảo.
Đảo không xa và gió hát ngọt ngào.
Côn Đảo xa dần ngoài xa khơi.
Đi về lại nhớ đất trời biển thương!
Tổ quốc tươi đẹp bốn phương.
Đến đây thấm ngộ hương xưa cuộc đời.
Tấn Toàn
( 24.06.2022)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét