Chú- Lê Nhật Quang
Vẫn
mưa rơi và trời se se lạnh
Bên bếp lửa lập lòe không đủ sáng
Soi hồn tôi dạo ấy còn vương mang
Tôi tìm thấy chút hương xuân đâu đó!
Trong tận cùng chôn dấu nữa mảnh đời
Thôi cũng đủ một góc đời còn lại
Cứ vui xuân đời là
giấc mơ dài
Tôi tìm lại
cánh mai vàng nở rộ
Nhè nhẹ rơi lóng lánh hạt mưa xuân
Tôi tìm lại hương trầm qua hơi thở
Ru hồn vào ký ức của tuổi thơ
Nhưng còn đâu!... người mẹ hiền yêu dấu
Chiêc bóng ngập ngừng in dấu tường loang
Trong khung gổ mẹ mỉm cười nhân hậu
Ánh mắt nhìn... con trai mẹ ở đâu!
Con trai mẹ chỉ mình con đơn độc...(khóc)
Tôi đã khóc thương người anh kính mến
Nhớ xuân nào! anh cùng mẹ kề bên
Vòng tay ôm không hết vòng đất mẹ
Quằng đôi vai không gánh hết mùa xuân
Vui lên đi dù còn nhiều chôn dấu
Vương vấn lòng tôi một nữa về đâu!
Xuân Quý Tỵ 2013
Lần đầu đón tết tại Quê nhà Hoài Ân
(sau hơn 40 năm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét