Xin lỗi em vì làm phiền em quá đỗi
Cứ nhắn tin khi say
khi xỉn lắm điều
Có còn yêu thương đâu
khi đã nói nhiều
Anh- kẻ bất thường nên chiều buông nắng hạ
Về đi thôi chìm ngủ đã lâu rồi
Quá khứ nào cũng đã dần trôi
Có nhớ lắm bờ môi em mọng đỏ
Xa và qua thời hoa với gió chiều
Cứ thầm thỉ rằng ta
đã từng yêu
Ngoảnh mặt lại bao điều
chướng ngại
Này là anh hám hôi này anh dãi đãi
Này là anh hám hôi này anh dãi đãi
Này ở dơ nên mãi hành
hạ em
Này anh chẳng nghe em nói trăm lời lọt một
Muỗi cứ cho vào sao
em ngủ đc mà mở cửa làm chi
Này anh chẳng nói cho
em anh nợ bao nhiêu tiền chưa trả
Này anh kẻ huyễn vông
hay kẻ em trông chờ
Em có đâu ngon anh viễn
vông ảo tưởng
Khổ cho em tin em giờ
giận nát lòng....
Thôi thì trầm luân ta
cứ mãi lòng đong.
Biết đâu nhặt phước
lành nhân đã tạo
Vô thường cuốn trôi
và bao phiền não
Bản chất tâm sáng diệt
khổ vô ngần